|
Hoa trôi nước chảy xuôi dòng,
Xót thân chìm nổi đau lòng hợp tan!
Lời xưa đã lỗi muôn vàn, |
2935. |
Mảnh
hương còn đó phím đàn còn đây.
Đàn cầm khéo ngẩn ngơ dây,
Lửa hương biết có kiếp này nữa thôi?
Bình bồng còn chút xa xôi, (*)
Đỉnh chung
sao nỡ ăn ngồi cho an! |
2940. |
Rắp
mong treo
ấn từ quan,
Mấy sông cũng lội mấy ngàn cũng pha.
Dấn mình trong án can qua
,
Vào sinh ra tử họa là thấy nhau.
Nghĩ điều trời thẳm vực sâu, |
2945. |
Bóng
chim tăm cá biết đâu mà nhìn.
Những là nấn ná đợi tin,
Nắng mưa biết đã mấy phen đổi dời?
Năm
mây bỗng thấy chiếu trời,
Khâm ban sắc chỉ
đến nơi rành rành. |
2950. |
Kim
thì cải nhậm Nam Bình,
Chàng Vương cũng cải nhậm thành Phú Dương.
Sắm sanh xe ngựa vội vàng,
Hai nhà cùng thuận một đường phó quan. (*)
Xảy nghe thế giặc đã tan, |
2955. |
Sóng êm Phúc Kiến lửa tàn Chiết Giang.
Được tin Kim mới rủ Vương,
Tiện đường cùng lại tìm nàng sau xưa.
Hàng Châu đến đó bây giờ,
Thật tin hỏi được tóc tơ rành rành. |
2960. |
Rằng:
Ngày hôm nọ giao
binh ,
Thất cơ Từ đã thu linh trận tiền.
Nàng Kiều công
cả chẳng đền,
Lệnh quan lại bắt ép duyên Thổ
tù .
Nàng đà gieo ngọc trầm châu, |
2965. |
Sông
Tiền Đường đó ấy mồ hồng nhan!
Thương ôi! không hợp mà tan,
Một nhà vinh hiển riêng oan một nàng!
Chiêu hồn thiết vị lễ thường, (*)
Giải oan
lập một đàn tràng bên sông. |
2970. |
Ngọn
triều non bạc trùng trùng,
Vời trông còn tưởng cánh hồng lúc gieo. (*)
Tình thâm bể thảm lạ điều,
Nào hồn Tinh vệ
biết theo chốn nào? |